CẠN LỜI!
Ngày khai giảng em chui vào bọc nhựa
Nhờ chú, cha bì bõm lội qua sông
Cầu treo cao niềm mơ ước giản đơn
Mà xa vợi như điều trong cổ tích
Hỡi tượng đài nghìn tỉ ngự trên cao
Có vui chăng hay ông vẫn tự hào
Nơi rừng sâu bao trẻ nhỏ lấm bùn lem luốc
Đường đến trường sao lắm nỗi nguy nan.
VTY
https://baomoi.com/hoc-sinh-dien-bien-chui-tui-nilon-vuot-suoi-lu-toi-truong-khai-giang/c/27589502.epi?utm_source=dapp&utm_medium=facebook&utm_campaign=share
Xót xa, đồng cảm với Thầy - Trò vùng cao!
Trả lờiXóaCám ơn bạn đã đồng cảm.
XóaĐất nước này cũng đáng để tự hào
Trả lờiXóaBao tượng đài ngàn tỷ vẫn vươn cao
Có công trình mới có tiền tiêu chứ
Lên quan gì mấy đứa trẻ vùng cao(!)
Tai tiếng nhiều nơi vẫn tự hào?
XóaY bệnh "tâm thần" thoát án cao
Mặt dạn mày dày không xấu hổ
"Thục nữ" nhà chức trọng quyền cao!
Buồn với những chuyện bao đồng quá bạn nhỉ. Chẳng biết có thể làm gì đây!Chẹp!
Trả lờiXóaPhận dân đen thấp cổ bé họng chỉ biết kêu trời nhưng trời ở xa quá bạn nhỉ. Thôi thì vào blog thở than mong có người đồng cảm cho đỡ...buồn.
XóaChào em lâu ngày vào blog tìm bạn xưa nay lại gặp em
Trả lờiXóaLời còn nhiều đừng cạn nhé
Ai ơi nhớ mảnh trăng thề
Trả lờiXóaChênh chếch soi bóng chiều quê năm nào